Rất Ư Con Gái
Rất Ư Con Gái
Hay giận hờn hay mít ướt quá đi
Làm cho to những việc nhỏ tì ti
Đang hiền ngoan bỗng hóa thành phù thủy
Rất con gái, nói cười như thủ thỉ
Chuyện tâm tình tri kỷ tự ngàn xưa
Bí mật này phải giữ kín nghe chưa
Bỗng thoáng chốc cả trường nghe biết hết
Rất con gái, những tâm tình tha thiết
Bỗng mờ quên, chẳng cần biết, xa xôi
Hò hẹn xưa, chuyện cũ xóa lâu rồi
Đừng nhắc lại, thẹn thùng đời con gái
Rất con gái, những chuyện đùa thơ dại
Ghi vào lòng, khắc vào dạ, in sâu
Nhớ gì kia những chuyện nhỏ đâu đâu
Anh chẳng hiểu thế nào là con gái
Nhưng lạ chưa anh còn thương mãi mãi
Những người xưa áo trắng vẫn còn bay
Những người xưa áo tím chạy từng bầy
Và yêu mãi hương tình yêu bát ngát
Nhớ mùa thu Hà Nội
I can fly
I can fly
I'm proud that I can fly
To give the best of mine
Till the end of the time
Believe me I can fly
I'm proud that I can fly
To give the best of mine
The heaven in the sky.
I'm proud that I can fly
To give the best of mine
Till the end of the time
Believe me I can fly
I'm proud that I can fly
To give the best of mine
The heaven in the sky.
Hoài niệm
Áo trắng sương mai bám theo tà
Dịu dàng trong gió ngỡ thiên nga
Nghiêng nghiêng ánh mắt xuôi nón lá
Nụ cười rạng rỡ dáng thướt tha
Ửng đỏ mùa xuân say hương má
Ngơ ngẩn sắc hương thắm đời hoa
Hoài niệm một thời ngây thơ ấy
Để xót lòng thêm chút mặn mà..
Dịu dàng trong gió ngỡ thiên nga
Nghiêng nghiêng ánh mắt xuôi nón lá
Nụ cười rạng rỡ dáng thướt tha
Ửng đỏ mùa xuân say hương má
Ngơ ngẩn sắc hương thắm đời hoa
Hoài niệm một thời ngây thơ ấy
Để xót lòng thêm chút mặn mà..
Hương xưa
Tạm biệt anh, tình đầu là tình cuối
Trong trang thơ, em lủi thủi đi về.
Em trách anh sao quên vội lời thề
Để đơn phương một mình em vọng gọi...
Trong trang thơ, em lủi thủi đi về.
Em trách anh sao quên vội lời thề
Để đơn phương một mình em vọng gọi...
Tương tư - Nguyễn Bính
Hai thôn chung lại một làng
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này ?
Ngày qua ngày lại qua ngày
Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này ?
Ngày qua ngày lại qua ngày
Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.
Bảo rằng cách trở đò giang
Không sang là chẳng đường sang đã đành.
Nhưng đây cách một đầu đình
Có xa xôi mấy mà tình xa xôi ?
Không sang là chẳng đường sang đã đành.
Nhưng đây cách một đầu đình
Có xa xôi mấy mà tình xa xôi ?
Tương tư thức mấy đêm rồi.
Biết cho ai hỏi ai người biết cho...?
Biết cho ai hỏi ai người biết cho...?
(Trích thơ Nguyễn Bính)
Subscribe to:
Posts (Atom)
Weekly Posts
-
Năm cũ sắp qua năm mới cận kề Mọi người trở về gia đình đoàn tụ Con cháu đông đủ đón chúc ông bà Sửa xoạn cửa nhà gọn gàng năm mới ...
About Me
accc
Blog Archive
Powered by Blogger.